• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 17 : Hang Kiến
Thiên Hải không thèm để ý đến bộ dáng tức giận của thiếu nữ, hắn quay sang nhìn vào bản đồ cô bé ngương ngùng đưa tới, có vẻ dư uy của hắn từ trận chiến trước khiến cô bé hơi sợ sợt, nàng vừa bắt gặp ánh mắt hắn nhìn sang đã tự động đưa bản đồ tới.

Thiên Hải quan sát một chút đường đi, hắn nhìn sang Như Ý hỏi.

"Nghe nói cô từng chiến đấu với kiến chúa"

Nghe thấy hai từ "kiến chúa" Như Ý hơi run, nàng ta cố giữ bản thân bình tĩnh, biết Thiên Hải đang muốn lấy thông tin từ nàng, cũng không keo kiệt mà hơi ngẫm nghĩ một chút rồi nói.

"Kỹ năng của nó dường như là một loại sóng âm có khả năng mê hoặc tậm trí đối phương, chưa kể xung quanh người nó còn có các kiến hộ vệ, chúng tuy mạnh hơn kiến thông thường nhưng cũng không khó đối phố"

"Chỉ đau đầu nhất là chúng rất đông, tựa như một đội quân vô tận, dù chúng tôi có chiến đấu đến kiệt sức cũng không thể giết hết, còn bị trúng kỹ năng từ kiến chúa ảnh hưởng thần trí"

Nàng nói đến đây tựa hồ hơi sa sút tinh thần.

"Nếu không phải các anh, chị dùng tính mạng yểm hộ tôi cũng không thể thoát khỏi đó"

"Không vội, chúng ta chỉ muốn thoát ra không cần thiết liều mạng với bọn chúng"

Thiên Hải suy tư, hắn nhìn sang trung tá, ông ta cũng hiểu ý gật đầu, tình hình trước mặt đã không có đường thoát, hang quá sâu bọn họ căn bản không thể bò lên được, con đường duy nhất là ngạnh kháng mở ra một lối thoát.

Nói rồi ông ta bắt đầu chỉ đạo, theo từng tiếng nổ rung động cả hang ngầm, đất đá nhanh chóng sụp xuống che mất lối vào các thông đạo khác chỉ chừa một cái ngay bên cánh trái mọi người.

Đội hình bắt đầu xung phong, giết chết những con kiến còn lại, rồi cẩn thận tiến vào thông đạo.

Vì kiến ở đây rất lớn nên thông đạo chúng đào ra cũng không quá hẹp, lại có thể kinh nghiệm từng ở đây của Như Ý, cả đội phối hợp ăn ý, rất nhanh đã xuyên qua từng mảng lớn xác kiến thuận lợi tiến tới phòng giáp hang cuối cùng, ở đây rất lớn, lại có vô số trứng kiến to bằng cả một chiếc ô to con nằm rải rác khắp nơi.

Trên trần, bên vách hang xuất hiện vô số kiến có cánh, chúng đậu hai bên dùng cặp mắt đỏ nhìn chằm chằm đám người.

"Khè khè"

Một tiếng rít bén nhọn xuyên phá hư không, mọi người dù đã chuẩn bị sẵn, bịt chặt tai vần như cũ bị ảnh hưởng, có không ít người trần trí không kiên định bắt đầy xuất hiện ảo giác.
— QUẢNG CÁO —

"Mẹ, sao người lại ở đây"

"Thì ra tất cả đều là giấc mơ, xem ra ta vẫn còn ở trong nhà"

"..."

"Leng keng"

Tiếng chuông bỗng vang lên, như tiếng còi báo động đánh động tất cả mọi người đang chìm trong ảo giác, một người phụ nữ trung niên đứng ở trung tâm đám người đang ra sức lắc mạnh một chiếc chuông cổ trong tay, sóng âm vang khắp động hoàn toàn vấn át tiếng rít từ sâu trong hang.

Tiếng chuông tựa hồ cũng kích phát hung tính lũ kiến có cánh, chúng điên cuồng lao tới, giữa đường bị làn mưa đạn, phép thuật đánh rơi rụng vô số.

Bất quá chúng số lượng thật sự quá đông, chính là con trước vừa ngã đã có con sau tiến lên, khắp trong hang động hình bầu dục này phủ kín toàn bộ lối đi.

"Nhanh mau đi hướng này"

Như Ý cả người khoát bộ giáp đen quen thuôc, kiếm trong tay rạch phá không khí bắn ra một đạo kiếm khí đen kịt thôn phệ toàn bộ kiến cản đường, mở ra một lối đi hướng thẳng một thông đạo tối đen.

Cùng lúc vố số hỏa cầu, băng tiễn, vân vụ, phong nhận bắn theo đánh cho lũ kiến muốn lấp vào chỗ trống rụng rời vô số.

Đoàn người vừa đánh vừa lui, Thiên Hải thì đứng sau đoạn hậu, lam hỏa bốc cháy tạo thành một bức tường lửa đốt trụi mọi con kiến muốn lao qua, hoàn toàn chặn lại toàn bộ lũ kiến từ bên kia thông đạo.

Cùng với hắn còn có một đội đặc nhiệm gồm những thánh giả trong quân đội bắt đầu chém giết lũ kiến còn sót lại.

"Đi mau"

Thiên Hải cảm giác bức tường lửa sắp không trụ nổi nữa, hắn quyến đoán thu hồi cùng lúc ném ra một thanh trường thương lửa, thương lửa giữa không trung phát nổ đánh ra vô số hoa lửa bùng cháy giữa hư không thoáng chốc đánh chết một mảng lớn kiến.

Vô số máu xanh cùng giáp xác, cánh ve rơi rụng đầy trời.

Mà những thánh giả còn lại nghe vậy cũng không chần chứ, cả bọn cùng tung ra toàn bộ thực lực ép lui lũ kiến đang lao tới, xoay người chạy vào thông đạo.
— QUẢNG CÁO —


Sau khi tất cả mọi người đều đã qua, Thiên Hải trực tiếp dùng hỏa cầu nổ nát đường hầm, ngăn cản toàn bộ lũ kiến, bất quá nhìn đất đá rung động dữ dội hắn biết lũ kiến chuyên đào hang này sẽ rất nhanh khai thông được nó.

"Đi mau".

Trung tá cầm một cây súng ổ quay điên cuồng bắn giết lũ kiến to bằng cả người hắn, mọi người cũng đồng loạt ra tay đánh tan lũ kiến cản đường.

Đến khi Thiên Hải bắt kịp hàng đầu chợt thấy Như Ý dừng lại, theo tầm nhìn của nàng , hắn thấy bên trái có một đường hầm nhỏ, lờ mờ có thể trông thấy ánh sáng phát ra, dù rất yếu ớt ngay cả với thị lực của Thiên Hải chỉ có thể nhìn thấy vải điểm sáng rất mờ.

"Tôi có thể nghe thấy, là tiếng nước chảy"

Một thánh giả sở hữu thánh vật tăng cường thính giác bất ngờ hô lên, mọi người như thấy được hy vọng, tất cả đều phấn chấn hẳn lên.

Chỉ bất quá lúc này không gian chợt sáng lên, trên cao một vật hình bầu dục được treo trĩu xuống phát ra ánh sáng màu xanh lục.

Chiếu rọi một cái đâu kiến lại có gương mặt người, hai mắt thuần một màu đen lại lồi lên như một phiến bảo thạch.

Cặp răng nhọn nhe ra, từ trong đó vố số khí độc tràn ra ngoài, không gian phút chốc bao trùm mọi người trong tiếng cánh va đập.

"Bạch Bạch"

Thiên Hải nhíu mày, một phát đạn cầu bắn lên cao nổ tung như pháo hoa, chiếu rõ khung cảnh xung quanh.

Một vương tọa từ xương người tạo thành được một con kiến to lớn phải gấp cả mười lần lũ kiến thông thường đang nằm trên đó, gương mặt giống người ma quái khiến người khác không dám nhìn lâu , trên đầu ba cái râu đã vỡ hai cái, một cái duy nhất còn lại đang treo một chiếc đèn lồng tỏa sáng.

Mà càng đáng sợ là xung quanh nó cố vô số kiến giáp xác màu đỏ nhìn qua vô cùng cứng rắn, đặc biệt là cặp nanh dài hơn nhiều lũ kiến thông thường, trên vai có cánh, lưng có từng hàng gai nhọn chỉa ra.

Số lượng cũng nhiều đến không thể đếm hết, chúng nó bao lấy nữ hoàng của mình cũng bao lấy toàn bộ đoàn người.

"Là ngươi !"
— QUẢNG CÁO —

Lúc này kiến chúa bỗng mở miệng nói tiếng người, âm thanh mị hoặc tận xương, tựa một thiếu nữ đang dùng giọng nói dẻo nghẹo làm nũng với người yêu, bất qua lúc này trong cái ma mị đó còn ẩn chứa rét lạnh thấu xương, giống như cừu địch lâu ngày gặp lại.

Như Ý cũng nhìn đến kiến chúa, vô số hình ảnh hiện về, đã không còn sợ hãi mà thay vào đó là thù hận thấu xuơng, kiếm trong tay run rẩy, một tia sáng màu đen vạch phá hư không đánh thẳng đến kiến chúa.

Hàng chục con kiến đỏ như hộ vệ lao ra che chắn, chùm tia năng lượng chỉ xuyên qua được hơn mười con cuối cùng phát nổ đánh tan thêm mấy chục con khác, tuy thế lại không thể ảnh hướng chút nào với kiến chúa, nó tựa như nhếch miệng cười nhạo sự ngu dốt của con người.

Mà điều đó chính là mồi nố kích phát, vô số kiến đỏ hộ vệ xung quanh bắt đầu lao vào tấn công đoàn người.

Thiên Hải chiến đấu, trong tay một thanh hỏa đao hình thành, mỗi một đao vung ra đều đánh ra ánh lửa ngập trời thiêu chết vô số kiến đỏ, dù thế tinh thần hắn vẫn luôn tập trung đến kiến chúa trên cao vẫn chưa hề động thủ.

"Con ngốc này"

Hai mắt hắn bỗng mở to, mắt nhìn Như Ý thường ngày bình tĩnh ung dung nay tựa như điên cuồng lao đến kiến chúa, bên người nàng vô số xác kiến đỏ chất chồng lên nhau tạo thành một hành lang nối dài thẳng đến vương tọa trên cao, như kẻ thách thức đến giết chết tên hôn quân tàn bạo.

Mọi sự sợ hãi ban đầu giờ phút này đều bị thù hận lấn áp, thiên Hải còn không nhận ra được cô gái vừa nãy còn run rẩy, bây giờ như biến thành con người khác.

Xem ra quá khứ đã trở thành chấp niệm quá lớn của nàng, nàng luôn dùng bản năng sợ hãi để lảng tránh đi hiện thực.

Nhưng chân chính gặp mặt đã phá nát tất cả, tựa hồ kích phát bản năng của nàng ta, không màn hậu quả, không quan trọng khoảng cách thực lựa, tựa như con thiêu thân bị cơn giận làm lu mờ lý chí.






Thanh niên số nhọ bị vô số nữ nhân yandere theo đuổi. Từ cô em gái xinh xắn cho đến cả bạn thời thủa nhỏ, thậm chí đến cả tiểu thư cao quý cũng sẵn sàng dùng đủ mọi cách để có thể chiếm lấy cậu.

Cuộc sống bị đảo lộn, ngày ngày phải đề phòng các cô gái, chỉ cần một chút lơ là, kết cục của cậu sẽ chính là bị nhốt trong phòng giam không thể thoát ra ngoài.

Vậy làm cách nào để cậu ấy có thể vượt qua được chúng, tất cả sẽ có trong: Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường