• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 272. Quán rượu hoan lạc
Sau khi tiếp nhận công việc từ Ma Vương, Trần Hoài Nam quay trở ra với một đống suy tính rối bời trong đầu.

Tuy đã mạnh miệng là vậy nhưng cậu thật sự không thể nghĩ ra bất kì phương thức nào để thay đổi thứ tư tưởng cố hữu đã ăn sâu vào máu của các Ác Ma.

Dù vậy... Những thông tin đó quan trọng với cậu là sự thật!

Cậu nhất định phải có được nó bằng mọi giá... Vì vậy cho dù nhiệm vụ này có khó khăn đến đâu đi chăng nữa, cậu vẫn buộc phải hoàn thành để có thể tìm ra một con đường thoát khỏi cái chết đã được định sẵn.

Rời khỏi phòng họp được một lúc thì Trần Hoài Nam đã nhìn thấy Lily và ông chú Sĩ Quan Jonas đang đứng đối diện với một người phụ nữ trông cực kì xinh đẹp và trang nghiêm, khác hẳn với loại khí chất mà các nữ Ác Ma trẻ tuổi thường bộc lộ.

Nhìn thấy Trần Hoài Nam xuất hiện, người phụ nữ mỉm cười: "Không có bị tên đó bắt nạt chứ? Đang không trong giờ làm việc nên khả năng là chồng ta đã giở một vài tật xấu rồi phải không?"

Chồng?

A...

"Ngài là... Ma Hậu?"

"Chính là ta" Người phụ nữ khẽ gật đầu mỉm cười: "Và cũng không cần hành lễ đâu. Cậu không phải Ác Ma, càng không phải thần dân của ta. Vì vậy, cậu không có nghĩa vụ phải thể hiện sự phục tùng với ta"

"Nhưng theo như văn hoá lễ nghi của loài người, việc hành lễ trước vua chúa là điều mà ai cũng nên làm" Trần Hoài Nam đáp lại rồi hành lễ.

"Ra vậy"

Người phụ nữ còn nở một nụ cười tươi tắn hơn cả lúc trước. Cô ấy nhìn sang chỗ Lily, nhẹ vàng vỗ lên đầu cô bé một cái: "Một người chồng tốt đó. Con may mắn lắm đấy cô bé"

"Vâng! Con biết là mình cực kì may mắn luôn mà!" Lily ưỡn ngực một cách cực kì tự hào.

Xem ra trong khoảng thời gian cậu không có mặt thì sự liên kết bí ẩn giữa những người phụ nữ đã hình thành giữa hai người họ.

"Cậu nhóc nhân loại" Ma Hậu lại cười mỉm nói: "Ta không biết cái tên đó đã giao cho nhóc công việc gì nhưng nhớ là đừng có nặng lòng về nó quá, càng không cần phải vội vàng. Dẫu sao thì thứ mà bọn ta không thiếu nhất chính là thời gian đấy"

Trần Hoài Nam bật cười, cơ mà nghe dường như không được vui vẻ gì cho lắm.

Phải rồi...

Mấy người đó dư thời gian nhưng cậu thì đâu có dư.

Trước cái deadline bốn năm đó, cậu vẫn còn một cái deadline chỉ kéo dài đôi ba tuần đang dần dí đến đít đây. Cậu buộc phải hoàn thành công việc mà Ma Vương giao cho trước khi lão thầy giáo cục súc kia quay trở lại.

Mà thôi, dù sao thì...

"Cảm ơn vì đã quan tâm đến thần, thưa Ma Hậu"

Ma Hậu khẽ gật đầu rồi tiến vào bên trong phòng họp hội tụ với Ma Vương, chỉ để lại một lời nhắn nhủ duy nhất dành cho Sĩ Quan Jonas: "Nhớ phải dẫn người ta về đúng nơi mà anh đã bắt người ta đó, Jonas. Đừng có cẩu thả như vua của anh"

"Đã rõ"

Mãi cho đến khi Ma Hậu đã đi khuất dạng, Jonas mới nói: "Bà ấy trông đáng tin cậy hơn hẳn vua của chúng tôi đúng không?"
— QUẢNG CÁO —


Trần Hoài Nam, Lily không hẹn mà cùng nhau gật đầu đồng ý.

"Thực ra là ngược lại đấy"

Jonas một bên dùng hai tay xách hai người kéo lê trên mặt đất, một bên khác lại nói tiếp: "Bà ấy giỏi ở khoản quản giao thôi chứ cực kì vụng về ở khoản cai trị. Vào những lần Ma Vương bùng việc để trốn đi đâu đó chơi bời, chúng tôi đã trải nghiệm điều đó một cách sâu sắc rồi"

"Đó chẳng phải là do bà ấy thiếu kinh nghiệm... Hoặc là do bà ấy cố tình làm vậy để ép Ma Vương quay về ghế ngồi của mình ư?"

"Ai mà biết? Không ai hiểu được tâm tư thực sự của Ma Hậu cả..." Jonas nói: "Tuy nhiên, việc bà ấy sắc sảo và giỏi nhìn thấu kẻ khác lại là sự thật không thể chối cãi. Đó là lí do vì sao trong số những kẻ phụ giúp Ma Vương cai trị Ma Giới chưa bao giờ xuất hiện kẻ phản bội, bởi vì chúng đều bị loại bỏ bởi Ma Hậu rồi"

"..."

"Thế nên ta rất tin tưởng ánh mắt của bà ấy, con người"

Trần Hoài Nam trầm mặc.

"Em nghĩ bà ấy là một Ác Ma rất tốt bụng đó" Lily cười nói: "Bà ấy thậm chí còn dạy em mấy tuyệt chiêu giữ chồng nữa mà... Nên là em nghĩ bà ấy không thể là Ác Ma xấu được đâu!"

Đó là tiêu chuẩn xác định tốt xấu của em hả Lily!?

Con bé này đang nói đùa hay nó thực sự ngây thơ vậy?

Mà, thôi kệ đi.

Đằng nào việc đó cũng chẳng liên quan gì đến cậu.

Việc cậu cần làm bây giờ là phải nghĩ cách nào đó để đáp lại sự kì vọng của Ma Vương... Và cả ông chú Jonas này nữa.

"Ông chú, nếu ông đã tin tưởng mắt nhìn của Ma Hậu thì liệu ông có thể đổi cách thức áp giải đi được không? Đau mông quá" Trần Hoài Nam nói.

Lily: "..."

Jonas: "..."

...

...

Bên trong phòng họp.

Nhìn thấy Ma Hậu xuất hiện, Ma Vương khẽ thở dài: "Anh chưa có làm gì họ đâu nên đừng có kiếm cớ trừng phạt nhé"

"Em đã nói gì đâu?"

Ma Hậu liếc mắc trừng một cái rồi tiếp tục nói: "Vậy ra thằng nhóc con người đó là kẻ được chọn của thời đại này hả?"

"Chắc vậy" Ma Vương chống cằm trên bàn làm việc, tiếp tục thở dài thêm một hơi: "Thực sự chẳng hiểu cái thứ đó nghĩ gì mà lại đi chọn một thằng nhóc chưa kịp trải sự đời để quyết định hướng đi của thế giới nữa..."
— QUẢNG CÁO —


"Hiểu được suy nghĩ của nó thì còn nói làm gì nữa? Cái cách nó lựa chọn có bao giờ nằm trong dự tính của ai đâu?" Ma Hậu hừ lạnh: "Một Ác Ma tầm thường không có tình cảm, một con người bao dung đến độ gần như ngu ngốc... Và một kẻ vô danh suốt đời chẳng thể tìm kiếm được cho mình một cái tên"

"Có lẽ trước đó vẫn còn nhiều kẻ như thế nữa... Nhưng chắc là họ đều bị các vị Thần chôn vùi rồi. Những kẻ như thế luôn làm bọn Thần Linh kia chướng mắt mà"

Ma Vương nói đến đây, trong vô thức nhìn về phía bầu trời bên ngoài khung cửa sổ: "Nhờ có kẻ vô danh đó mà bọn chúng đều đã bị trục xuất khỏi thế giới này... Từ đó mở ra cơ hội phát triển vô cùng to lớn cho mọi sinh vật sống trên thế giới, kể cả Ma Giới của chúng ta"

"Chỉ có điều..."

"Bọn chúng sẽ không chịu yên thân, thế nên tên nhóc đó mới được chọn có đúng không?" Ma Hậu tỏ ra bực tức: "Biết rằng điều này không xấu nhưng em vẫn không thích cái cảm giác bị âm thầm chi phối bởi thứ gì đó trong cõi u minh"

"Tốt xấu gì cũng nhờ có nó không ngừng suy tính tương lai nên các thế giới mới có thể tồn tại một cách bền vững. Dễ thấy nhất là nếu như nó không dẫn Zero đến đây kịp thời, có lẽ ta còn chẳng kịp ra đời thì thế giới này đã bị hủy diệt rồi"

"Hừ, dù là thế thì em vẫn không thích cảm giác này"

Ma Vương bật cười.

"Thôi, theo anh nghĩ thì chỉ cần chúng ta có thể cười và sống đến ngày mai đã là tốt lắm rồi... Hơi đâu mà đi lo đến những vấn đề vĩ mô đó nữa? Đó là vấn đề của những kẻ có phận sự riêng, còn chúng ta cứ làm tốt việc chúng ta cần làm là được rồi" Ma Vương khuyên nhủ.

"Là thay đổi Ma Giới nhỉ?"

Ma Hậu cười lạnh liếc nhìn Ma Vương một cái: "Em vẫn chưa quên cái buổi sáng hôm đó, tự nhiên anh ngồi dậy khỏi giường rồi nói: "Chà, thật là một ngày đẹp trời để hoà nhập với nhân loại" đâu. Thử đoán xem cảm xúc của em khi nghe anh đột nhiên phát biểu như thế ngay khi vừa mới ngủ dậy đi?"

Ma Vương: "A ha ha, quá khen"

"Không phải đang khen đâu. Mặc dù đã sống với nhau cả nghìn năm nhưng em vẫn không tài nào quen nổi cái tính cách động kinh của anh"

"Lại khen anh nữa rồi, ngại ghê"

Ma Hậu: "..."

"Cuối cùng, anh đã nhờ thằng nhóc đó làm cái gì thế?"

"À, vài việc vặt mà chỉ có con người mới làm được ấy mà. Tiện thể anh cũng muốn xem thử thằng nhóc được chọn đó có tố chất gì trong người nữa..."

"...Việc đó cứ để em theo dõi là được rồi. Anh liệu hồn mà làm tốt công việc của mình đi, không được phép nghĩ đến chuyện bùng việc trốn đi chơi nữa! Nếu không em sẽ mách Alice đấy!"

Ma Vương nghe vậy, sắc mặt đại biến ngay tức khắc: "Cái gì cũng được nhưng em tuyệt đối không được làm thế! Ai lại chơi cái trò mách con gái chứ!"

"Biết thế thì nghiêm chỉnh lại đi!"

"...Ừ"

...

...

Sau một lúc áp giải, đột nhiên Jonas có công việc khẩn cấp ở Sở Ma Quan nên ông ta đã yêu cầu hai người ngồi lại bên trong quán rượu để đợi cho đến khi ông ta quay trở lại.
— QUẢNG CÁO —


Đã mất cả ngày thời gian vì đủ thứ chuyện trời ơi đất hỡi nên cả Lily và Trần Hoài Nam đều muốn dành chút thời gian để xả stress, thế nên họ cũng không có ý kiến gì về yêu cầu đột xuất của Jonas.

Rồi chỉ không lâu sau đó, họ bắt đầu cảm thấy hối hận.

Quán rượu ở Ma Giới nhìn chung cũng không khác quán rượu ở thế giới loài người là mấy... Ngoài việc những gì đã nói vừa rồi đều là nói láo, và bầu không khí ở nơi đây gần như là "thế giới người lớn" của các Ác Ma, nơi họ sẽ đến "ăn chơi" theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Rượu chè, chất kích thích, những trò lừa lọc, những nữ Ác Ma ăn mặc thiếu vải và những nam Ác Ma không ngừng vung tiền ra để tận hưởng sự khoái lạc đầy thô tục và trần trụi...

Nói cách khác, cái gọi là "quán rượu" ở Ma Giới chỉ thuần túy là một cái ổ hoan lạc không hơn không kém.

"Không được nhìn họ"

Lily nhìn thấy mấy nữ Ác Ma ăn mặc gợi cảm, theo bản năng liền đưa tay lên bịt chặt hai mắt của Trần Hoài Nam, trong khi đáng lí ra cô ấy mới là người cần phải bị bịt mắt thay vì cậu ta.

"Ma Giới đúng là hoang dại thật, Ma Vương nói thế giới này chậm phát triển cũng chẳng cãi được"

Trần Hoài Nam thở dài, cố gắng gỡ đôi tay nhỏ của Lily ra rồi nói: "Anh mày đủ tuổi rồi nên là đừng có làm vậy, khó coi lắm"

Trong một khoảnh khắc mà Lily lơ là buông lỏng thì Trần Hoài Nam đã thành công thoát khỏi đôi tay của cô gái nhỏ, lập tức liền nhận ra đối phương đang nhìn mấy nữ Ác Ma bên kia với ánh mắt vô cùng say mê...

Trông giống như cô ấy đang tưởng tượng cái gì đó linh tinh trong đầu vậy.

"Kiểu quần áo kia mới lạ quá..."

Trần Hoài Nam: "...Lily?"

"Ý? Không phải đâu! Em không có nghĩ bậy cái gì hết!"

"...Nói thế ai tin?"

"Em chỉ... Em chỉ muốn nâng cao chất lượng khi chúng ta..." Lily hai tay che mắt, một mặt ngượng ngùng nói tiếp: "Làm chuyện mà vợ chồng hay làm..."

Giờ con nhóc này có bày ra bộ dạng thiếu nữ ngượng ngùng thì cậu cũng chả thể nào tin nổi!

Sau tất cả những gì Lily đã làm, cậu làm gì còn chút niềm tin nào vào cái bản ngã ngây thơ trong sáng của cô ấy nữa đâu? Nó vốn dĩ đã không còn tồn tại rồi!

"Đừng có giả nai nữa, em không thể giấu được cái bụng dạ đầy ắp sự đen tối của em đâu"

Lily: "Nói gì vậy, người ta vẫn có trái tim của một thiếu nữ đó"

Thanh niên số nhọ bị vô số nữ nhân yandere theo đuổi. Từ cô em gái xinh xắn cho đến cả bạn thời thủa nhỏ, thậm chí đến cả tiểu thư cao quý cũng sẵn sàng dùng đủ mọi cách để có thể chiếm lấy cậu.

Cuộc sống bị đảo lộn, ngày ngày phải đề phòng các cô gái, chỉ cần một chút lơ là, kết cục của cậu sẽ chính là bị nhốt trong phòng giam không thể thoát ra ngoài.

Vậy làm cách nào để cậu ấy có thể vượt qua được chúng, tất cả sẽ có trong: Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường